+ All Categories
Home > Education > Pages from little red riding hood co be quang khan do( 21 x 21 cm)

Pages from little red riding hood co be quang khan do( 21 x 21 cm)

Date post: 25-Jan-2017
Category:
Upload: mcbooksjsc
View: 15 times
Download: 0 times
Share this document with a friend
10
Transcript
Page 1: Pages from little red riding hood  co be quang khan do( 21 x 21 cm)
Page 2: Pages from little red riding hood  co be quang khan do( 21 x 21 cm)

2

Many years ago, in a small village, at the edge of a forest, there lived a little girl with her mother and her father. The pretty little girl always dressed in a pretty red cloak and hood that her mother had made for her. So everyone began calling her Little Red Riding Hood. One day, Little Red Riding Hood’s mother called her and said, “Daughter, your grandmother is very ill. Please give her this pot of butter, cake and some custard that I have made.” “Very well, Mother,” ‘said Little Red Riding Hood, and ran to get her little basket for custard and butter.

Ngày xửa ngày xưa, ở trong một ngôi làng nhỏ nằm bên bìa rừng, có một cô bé sống cùng cha mẹ. Cô bé xinh xắn luôn khoác trên mình chiếc áo choàng màu đỏ mẹ may, vì thế mọi người trong làng gọi cô bằng cái tên thân mật là: cô bé quàng khăn đỏ. Một ngày nọ, mẹ gọi cô bé quàng khăn đỏ đến và nói: “Con gái yêu, bà ngoại đang bị ốm nặng. Con hãy mang cho bà một ít bơ, bánh ngọt, và sữa trứng mẹ đã làm nhé!”. Cô bé quàng khăn đỏ trả lời: “Vâng thưa mẹ.” rồi nhanh chân chạy đi lấy giỏ đựng đồ.

Page 3: Pages from little red riding hood  co be quang khan do( 21 x 21 cm)

3

Page 4: Pages from little red riding hood  co be quang khan do( 21 x 21 cm)

4

When the basket was ready, the little girl put on her cloak and kissed her mother and said goodbye. “Remember, go straight to Grandma’s house,” her mother cautioned. “Don’t dawdle along the way. Please don’t talk to strangers! The woods are dangerous.”“Don’t worry, mommy, “said Little Red Riding Hood, “I’ll be careful.”

Trước khi lên đường, cô bé quàng khăn đỏ không quên hôn tạm biệt mẹ. Mẹ cô cẩn thận dặn dò: “Con nhớ là phải đi thẳng tới nhà bà, đừng la cà dọc đường đấy! Trong rừng rất nguy hiểm, con tuyệt đối không được nói chuyện với người lạ mặt nhé!”. Cô bé quàng khăn đỏ trả lời: “Mẹ đừng lo. Con sẽ cẩn thận mà.”

Page 5: Pages from little red riding hood  co be quang khan do( 21 x 21 cm)

5

Little Red Riding Hood’s grandmother lived all by herself in a little cottage on the other side of the forest. Little Red Riding Hood had been through the forest alone many times, and knew her way. So she did not fear at all.

Bà của cô bé quàng khăn đỏ sống một mình trong một túp lều nhỏ bên kia rừng. Cô bé từng nhiều lần xuyên qua cánh rừng một mình, nên cô chẳng hề sợ hãi.

Page 6: Pages from little red riding hood  co be quang khan do( 21 x 21 cm)

6

She skipped merrily along the forest path, enjoying the bright sunshine, the blue sky and the birds singing in the trees. But when Little Red Riding Hood noticed some lovely flowers in the woods, she forgot her promise to her mother.

Cô bé vui vẻ vừa đi vừa nhảy nhót trên con đường rừng, khi thì ngắm nhìn ánh mặt trời rực rỡ trên bầu trời xanh thẳm, lúc lại mải mê lắng nghe tiếng chim hót líu lo trên cành cây. Và chao ôi, những bông hoa mới rực rỡ làm sao! Vừa nhìn thấy chúng, cô bé lập tức quên mất lời mẹ dặn.

Page 7: Pages from little red riding hood  co be quang khan do( 21 x 21 cm)

7

When she entered in deep in the jungle, she again saw beautiful and lovely flowers. She picked a few, watched the butterflies fliting about for a while, listened to the frogs croaking and then picked a few more. Little Red Riding Hood was enjoying the warm summer day so much that she didn’t notice a dark shadow approaching out of the forest behind her.

Càng vào sâu trong rừng, cô bé càng thấy có nhiều hoa thơm cỏ lạ. Cô bé mải mê hái những bông hoa, đuổi theo những chú bướm rập rìu bay lượn, thỉnh thoảng dừng lại nghe tiếng ếch kêu ộp ộp. Mải mê thưởng thức cảnh đẹp ngày hè, cô chẳng hề nhận ra ánh mặt trời sắp tắt và bóng tối đang bao trùm toàn bộ khu rừng.

Page 8: Pages from little red riding hood  co be quang khan do( 21 x 21 cm)

8

Suddenly, the wolf appeared beside her. Little Red Riding Hood did not know what a wicked creature he was. She did not afraid of him. “Good day, Little girl,” said the wolf. He repeated, “Good day, Little girl, ‘said the wolf. “Thank you kind creature. My name is Red Riding Hood.” She replied. “Whither away so early, Little Red Riding Hood?” He asked.“To my grandmothers.” She said.

Đột nhiên, một con sói to lớn xuất hiện và tiến lại gần cô bé quàng khăn đỏ. Cô bé không hề biết con thú đứng trước mặt mình là loài động vật hung dữ, nguy hiểm, vì thế cô không hề hoảng sợ. “Chào cô bé, chúc cô một ngày tốt lành!”. Con sói nói và nhắc lại lần nữa: “Chào cô bé, chúc cô một ngày tốt lành”. “Cảm ơn ông Sói. Tên tôi là cô bé quàng khăn đỏ.” - Cô bé trả lời. “Cô đi đâu vậy?” - Sói hỏi. “Tôi đến nhà bà ngoại”.

Page 9: Pages from little red riding hood  co be quang khan do( 21 x 21 cm)

9

“What have you got in your basket?” asked the Wolf. “Cakeand custard. Yesterday was baking-day, so poor sick grandmother has to take something good, to make her stronger.” she said.“Where does your grandmother live, Little Red Riding Hood?”“A good quarter of a league further in the wood. Her house stands under the three large oak-trees, the nut-trees are just below. You surely must know it.” replied Little Red Riding Hood.

“Cô có gì trong giỏ thế?” - Sói hỏi. “Bánh ngọt và một ít sữa trứng. Những chiếc bánh này mẹ tôi mới làm ngày hôm qua. Bà tôi đang ốm nặng, cần gì đó để tẩm bổ và chúng sẽ giúp bà mau chóng bình phục.” - Cô bé trả lời. “Cô bé quàng khăn đỏ ơi, bà cô sống ở đâu thế?” - Con sói tiếp tục dò hỏi. “Bà tôi ở trong rừng, cách đây khoảng một phần tư dặm. Nhà của bà nằm dưới ba cây sồi lớn, phía dưới là những cây hạch. Chắc là ông biết ngôi nhà đó!” - cô bé đáp.

Page 10: Pages from little red riding hood  co be quang khan do( 21 x 21 cm)

10

Then she realized how late she was and quickly excused herself, rushing down the path to her Grandma’s house. The wolf thought to himself, “What a tender young creature! What a nice plump mouthful- she will be better to eat than the old woman. I must act quickly so as to catch both.”

Sau đó, cô bé chợt nhận ra là mình đã đến muộn và vội vàng chạy về hướng nhà bà. Con sói gian ác thầm nghĩ: “Con mồi mới non mềm làm sao! Chỉ nghĩ đến việc cắn một miếng thôi cũng thấy thú vị. Thịt cô bé chắc chắn ngon hơn thịt một bà già nhiều. Ta phải hành động thật nhanh để ăn được cả hai bà cháu”.


Recommended